‘Abdu’l-Bahá | |
---|---|
![]() ‘Abdu’l-Bahá | |
Sinh | Bản mẫu:Transl Bản mẫu:Ngày sinh Tehran, Ba Tư (Ngày nay Iran) |
Mất | Bản mẫu:Ngày mất và tuổi Haifa, Palestine, (Ngày nay Israel) |
Nổi tiếng vì | Người lãnh đạo của Tôn giáo Bahá'í, 1892–1921 |
Kế nhiệm | Shoghi Effendi |
‘Abdu’l-Bahá (Tiếng Á rập: عبد البهاء, ngày 23 tháng 5 năm 1844 – ngày 28 tháng 11 năm 1921), tên khai sinh ‘Abbás Effendí (Tiếng Ba Tư: عباس افندی), là con trai trưởng của Đức Baha’u’llah,[1] Người sáng lập Tôn giáo Bahá'í. Năm 1892, theo di nguyện của Phụ thân Mình, Đức Abdu'l-Bahá trở thành người kế nhiệm và là người dẫn dắt Tôn giáo Bahá'í.[2][3][4]
Đức ‘Abdu'l-Bahá sinh ra ở Tehran trong một gia đình quý tộc của triều đình. Năm lên tám tuổi, Phụ thân Ngài bị giam giữ và tài sản của gia đình bị cướp phá, làm cho gia đình lâm vào cảnh đói nghèo. Cùng với Phụ thân, Đức ‘Abdu'l-Bahá bị lưu đày ở Baghdad, nơi gia đình sống chín năm.[4]
Trong thời thanh niên, Đức Abdu'l-Bahá đã trung thành với Phụ thân và là một thành viên nổi bật của cộng đồng Bahá'i lưu vong. Khi còn là một thiếu niên, Đức Abdu'l-Bahá làm thư ký cho Phụ thân mình và thường xuyên thảo luận các vấn đề thần học với những nhà tri thức khác trong khu vực. Năm 1863, Đức Bahá'u'lláh và gia đình Ngài bị trục xuất khỏi Baghdad và lưu đày tới Constantinople. Trong những năm 1860, gia đình Ngài một lần nữa bị trục xuất khỏi Constantinople lưu đày tới Adrianople, và cuối cùng đến Acre, Palestine, một thành phố lao tù của Đế quốc Ottoman.[4]
Với cái chết của Phụ thân vào năm 1892, Đức Abdu'l-Bahá được bổ nhiệm làm người lãnh đạo dẫn dắt Tôn giáo Bahá'i, là “Trung tâm Giao ước” của Đức Baha'u'llah. Có nhiều sự chống đối Ngài, bao gồm cả thành viên trong gia đình. Mặc dù vậy, thực tế tất cả cộng đồng Bahá'í trên toàn thế giới đã chấp nhận sự lãnh đạo của Ngài. Năm 1908, ở tuổi 64 và sau bốn mươi năm bị cầm tù, Đức ‘Abdu'l-Bahá đã được trả tự do, Ngài và gia đình bắt đầu cuộc sống tương đối an toàn.[2][5] Những chuyến đi của Ngài ở phương Tây cũng như "Các Kinh bản về Kế hoạch Thiêng liêng" đã giúp truyền bá sứ điệp Bahá'i vượt ra khỏi nguồn cội ở Trung Đông, Chúc thư và Giao ước của Ngài đã giúp phát triển và mở rộng nền quản trị Baha’i hiện nay.[4]
Rất nhiều Thánh thư, Kinh bản cầu nguyện và thư từ của Đức Abdu'l-Bahá vẫn còn lưu giữ và các bài thuyết giảng của Ngài ở phương Tây nhấn mạnh đến sự phát triển của Tôn giáo vào cuối những năm 1890.[6] Tên gọi của Đức ‘Abdu'l-Bahá là Abbás, nhưng Ngài thích được gọi bằng tên "‘Abdu'l-Bahá" nghĩa là tôi tớ của ĐấngBaha, tức là tôi tớ của Đức Baha’u’llah. Ngài thường được đề cập đến trong các văn bản Bahá'í với danh là "Đức Thầy".[7]
Liên kết ngoài[sửa]
Tham khảo[sửa]
- ↑ Chambers Biographical Dictionary, Bản mẫu:ISBN, page 2
- ↑ 2,0 2,1 Bản mẫu:Citation
- ↑ Bản mẫu:Harvnb
- ↑ 4,0 4,1 4,2 4,3 Bản mẫu:Cite encyclopedia
- ↑ Bản mẫu:Harvnb
- ↑ Bản mẫu:Harvnb
- ↑ Bản mẫu:Harvnb